Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013

> MẸ KHÔNG THỂ NÀO NGỦ ĐƯỢC !

Minh Din
"Mẹ tôi vui với miếng trầu
Hạt cau tím ngắt như mầu hoàng hôn"
            BVB - Cuc đi  m tôi là mt chui ngày nh mong, ch đi người thân.
          Ông ngoi tôi mt sm, bà ngoi không nuôi ni ba đa con nh, đành phi gi bt mt đa lên Hà Ni đi coi em. Năm y dì tôi mi chín tui, kém m tôi hai tui.

                 M tôi k:
                  - U đưa dì Chăm đến tn bến đò Mom. Dì xách cái b cói có nm cơm vi tép kho và b qun áo  bà mi vá li cho dì. nhà bà dn không được khóc na, nhưng ra đến bến,đò u và dì Chăm c ôm ly nhau khóc. Chú Tèo phi xc nách dì Chăm lên thuyn. U đng dưới bến, gi vi lên:
                 - Chăm ơi, Tết v vi ch nh!?”
                  Dì Chăm bo “Tết em v…”
                 Tết năm nào m tôi cũng ra bến đò đón dì. Mi chuyến đò cp bến, m li đt lt chy xung, xăm xoi ngó mt tng người, ming lp bp gi:
                 - Chăm ơi! Chăm ơi!
                  Gp ai m cũng hi:
                  - Có biết cái Chăm  nhà cháu đâu không?
                  - Chăm nào?
                  - D, cái Chăm con bà Bưởi xóm Dè!”
                Gn chc cái Tết c thế qua đi. Bến đò Mom năm nào cũng nhn nhp người v quê ăn Tết. Riêng dì Chăm tôi không v.
                  Ni nh mong dì Chăm còn canh cánh trong lòng m tôi, thì cu Đi tôi li ra đi.
                  M tôi k:
                  -Năm y làng tôi đói lm. Ông Chánh Ơm nu my chc ni cháo phát chn ngoài đình Kênh mà mi người ch được mt thìa cháo loãng múc vo cái lá đa. Người chết đói nm như ng r. Cu Đi vi my trăm người phá kho thóc Tư Môi ca Nht, ri kéo nhau vào cướp dinh quan huyn…
                  Đó là ngày Cách mng Tháng Tám quê tôi. Cu tôi tham gia cướp chính quyn, ri đi b đi.
                   Ba năm sau cu mi ghé v nhà.
                   M tôi k:
                   - Năm y con mi tui rưỡi, anh Đc  mày lên chín, anh Tế lên by… Cu Đi cho anh Tế anh Đc my cái “cc tút”  đánh đáo… Cu ngi góc rơm kia. Cu nói đơn v chun b vào chiến dch Thu Đông, cu đi ly quân, tranh th v nhà mt đêm. U vá cho cu cái rut tượng thng hai l bng đng xu. Còn my c khoai lang, u luc cho cu ăn. U hi cu:
                    -T ngày em đi có dò la được tin tc cái Chăm không?
                    Cu nói:
                    -Em rng núi biết hi ai? Ch Chăm đi cho người ta trên Hà Ni cơ mà…
                      M tôi cười nhòe nước mt, k tiếp:
                    - U bo, có cô Xoan, con ông Khán Th ngoan đáo đ, ch đã ướm nhi ri, cu tính sao?” Cu Đi cười:
                    -Ln sau em v ch cho em bung cau, cơi tru chm ngõ!”
                  Cây cau nhà tôi năm nào cũng ra bung. M tôi không bán, đ dành cho cu tôi hi v. Hết năm này qua năm khác, hết bung cau này đến bung cau khác. Nhng trái cau già rng xung gc, đã mc lên mt đám cau con, cu vn chưa v.

         Cu Đi tôi chưa v thì cu Du tôi ra đi. Cũng bin bit không có tin tc gì .
Nhiu đêm  m tôi ra đng gia sân giơ hai tay lên tri  vái: “Ba hn by vía, Chăm ơi, Đi ơi, Du ơi các em đâu v vi u vi ch !...
                   Nhng bui chiu bng lng. tôi thường thy m tôi ngi mt mình, đm đui nhìn ra cng.
                   Ngày bà ngoi tôi qua đi, m tôi xé khăn tang cho c hai cu và dì tôi, ri m đi lên đu bn vành khăn tang, quỳ trước linh cu ngoi, khóc gi: “Chăm ơi, Đi ơi,Du ơi, ba em đâu? V đ tang cho u!...”
                  Cuc kháng chiến chng Pháp qua, hòa bình lp li chưa được bao lâu thì cuc chiến tranh chng M li p ti. Cơn lc chiến tranh y li cun người ra trn.
                      Anh Đc, anh Tế  tôi, ri tôi, tiếp theo là thng Thế, thng Cn , hai người em r tôi ln lượt nhp ngũ. Ai ra đi cũng hn ngày v.
                        M tôi có cái khánh bng bc ca ngoi tôi cho ngày m đi ly chng. C mi ln tin mt người con đi, m li ct mt miếng,cho con mang theo ly phước,mong  thoát  hòn đn, mũi tên mà v.
                  Trước kia ni nim thương nh dì Chăm, cu Đi, cu Du ca m có chúng tôi chia s, bây gi mình m gánh hết nim thương nh người thân. M tôi trơ tri như cái cây cô đơn gia  gió bão cuc đi.
                      Có lúc không đng vng ni, m cu cu chúng tôi. y là khi b tôi bnh nng, ngày đêm vt vã đau đn. Không biết xoay s làm sao? M tôi ra xã, nói rng b tôi sp chết, xin người ta chiếu c  cho phép gi đin cho chúng tôi. Thương tình người ta ký giy xác nhn cho m tôi lên Bưu đin đánh đin tín. M tôi đánh 5 bc đin cho 5 đa con, bc đin nào cũng có ch  “khn”. M tôi hy vng thế nào cũng có mt hai đa v, nhưng chng mt bc đin hi âm, nói chi có người v.
                   Thế  là mt mình m cùng đa em  gái út tôi mi by tui đu, đt b tôi lên chiếc xe ba gác kéo lên bnh vin tnh Thái Bình. Hơn ba mươi cây s, m lm lũi đi sut đêm.
                 Đến nơi bác sĩ bo:
                 -Thi chiến, bnh này không có điu kin cu cha! Ôi, b tôi ch b si thn  thôi, mà thi y phi chết oan! B tôi chết gia bui chiu máy bay M ném bom xung cu Bo.
                    M tôi li ly xe ba gác, đưa b tôi qua cái trng đim đang b oanh kích y v làng.
                    Sau này m k:
                    -Va đi, u va cu tri khn Pht cho các con v giúp u, lo cho b m yên m đp!”
                  Năm em chúng tôi, mi người mt chiến trường, không ai nghe được li cu nguyn ca m tôi.
                    B tôi chết không lâu thì m tôi liên tiếp nhn được nhng tin sét đánh t các mt trn đưa v. Đu tiên,Thế, đa em tôi chiến trường min Tây hy sinh.Nó mi 22 tui, cưới v được mt tun thì nhp ngũ.  Chưa đy hai tháng sau,Cn b đơn v báo  mt tích( Sau này t nhà tù Phú Quc tr v)  Ri ch vài tháng sau, anh xã đi trưởng đến nhà tôi, òa khóc báo tin:
                      -Anh Đc hy sinh ri, thím ơi!”
                      Chưa đy mt năm, ba đa con hy sinh ba mt trn.Ri hai đa cháu ca cô rut tôi là Tn, Đn có giy báo t.  M tôi không còn nước mt đ khóc. Người m tôi khô qut, mái tóc trng xóa. Nhưng tht l lùng, m tôi vn ra đng làm lng, góp đ công đim và chăm chút mnh rung phn trăm. Đêm m li ngi dt chiếu tn khuya
                      M tôi mun ly công vic đ nguôi ngoai. Phn khác phi lo cái ăn cái mc cho my đa cháu nh di m côi cha.
                      My người  lãnh đo xã, c bà Nhn ,ch tch huyn Quýnh Ph ngày đó, li nghĩ m tôi cng ci. H đưa m tôi đi làm công tác tư tưởng cho nhng gia đình có con em hy sinh ngoài mt trn sp báo t. H đâu biết mi ln nhìn thy mt t giy báo t, tim m tôi tht li, đau như ct tng khúc rut, như thy con mình chết ln na.
                      Mt hôm m tôi đang cy lúa, xã đi trưởng đp xe ti:
                     -Thím ơi, anh Tế hy sinh ri!”
                      -Thế ưcháu!  - ... M tôi ch tht lên được như vy ri gc xung, hai bàn tay lm bùn vn nm cht nhng nhành m non đang cy d.
                      Bà con làm đng, đưa m tôi lên bnh vin Tư Môi cp cu. Bác sĩ m gp, m b đt ba khúc rut…
             Ông  bác sĩ m cho m tô,  nói:
            -Tôi không ng  đt ba khúc rut mà bà còn sng? Tôi chưa gp trường hp nào như vy.
           Có l  m tôi chưa th chết, vì còn nh còn mong người thân! M tôi mun nhìn thy tôi, đa con duy nht ra đ chưa có giy báo t! Trái tim m tôi cha đy ni đau và nim nh mong, không chu ngng đp…
             Tôi nh  ngày min Nam va gii phóng, t Sài Gò, tôi đi tàu ra Nam Đnh, ri cuc b mt mch  60 chc cây s, v đến nhà gia đêm khuya. Tôi mun làm cho mi người trong nhà tht bt ng nên không lên tiếng trước…
                  Nhưng  tôi va chm chân lên thm, đã nghe tiếng m tôi:
                  -Thng Din đy h con?
                  Tôi git mình:
                  -Tri ơi! U vn thc ?
                  M tôi lp cp bước ra:
                  -Có đêm nào u ng đâu!...
            My chc năm qua tôi không th nào quên câu nói ca m tôi. Có đêm no u ng đâu! Vy là đêm nào m tôi cũng thc,lng nghe tng bước chân con.
                   Có đêm nào u ng đâu!.
                  Năm 1977 tôi gp má Nguyn Th Rành C Chi, má cũng nói vi tôi: "Có đêm nào má ng được đâu!  Má  ln lượt tin 11 người con trai con r, cháu  ni cháu ngoi ra đi và thao thc ch đi. Nhưng không mt ai tr v!".
              Có ln má  Lê Th Nhung qun Nhà Bè (thành ph H Chí Minh) cũng nòi vi tôi: "Có đêm nào má ng đâu! Chồng mang hai người con tp kết ra Bc, má li nuôi hai đa. Năm 1970 và 1972 liên tiếp cả hai con của má ln lượt b bt quân dch. Má đêm đêm thao thc ch tin chng con.  Ngày Sài Gòn gii phóng trên bàn th, má trưng hình bn đa con, hai  trong màu áo lính Vit Nam cng hòa, hai  trong màu áo lính Quân gii phóng min Nam!
              Sao s phn ca dân tc ta phi chu quá nhiu mt mát hy sinh như vy? Sao s phn dân tc ta lại oái oăm như thế, h tri?
               Người ta, và c bn thân tôi , đã tng ưỡn ngc đy hãnh din  là người đng “Trên tuyến đu đánh M”, " Tiền đồn phe XHCN", tng ngâm nga nhng câu thơ hào sảng đã vào dĩ vãng: "Ta vì ta ba chc triu người, cũng vì ba ngàn triu trên đi !”.  Phi chăng đó là l sng, là cách chn la duy nht đúng? Và phi chăng đó là cái giá phi tr cho hôm nay?
              Hôm nay nhân ngày gi m tôi, tôi viết my dòng tưởng nh m.
            Nước mt tôi nh xung bàn phím, vì tôi nghĩ m tôi cũng như nhiu bà m Viêt Nam khác vn chưa được ngon gic.
M.D
                                                                                     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét