An Thanh Lương
Tôi không hề quen biết anh, lẽ ra theo phép lịch sự phải kính thưa kính gửi song tôi mạn phép thân gửi ,mong anh bỏ quá đi cho
Trước hết xin tự giới thiệu, tôi là nhà báo An Thanh Lương đã nghỉ hưu nhưng chưa treo bút vì cái máu ham đi ham viết của mình . Tôi rất mê văn học nhưng thử bút vài lần viết không được, làm thơ thì dở ẹc nên chuyển sang làm báo sau hơn ba mươi năm dạy môn Vật Lý ở một trường cấp ba nổi tiếng của tỉnh Hà Tây cũ . Vậy mà cũng ra được hai đầu sách tuyển tập những bài viết trên các báo hơn chục năm qua , đang in cuốn thứ ba sau khi nghỉ hưu, điều không nhiều nhà báo gạo cội làm được
Thú thật tôi nghe danh anh đã lâu nhưng chưa hề đọc anh một tí tị ti nào , cũng chưa hề xem một bộ phim nào mà anh là tác giả kịch bản , có lẽ bởi vì tôi nghiệm ra điều Trần Đăng Khoa nói đúng “Ngồi buồn cởi cúc xem chim /Còn hơn ra rạp xem phim nước mình" Nói anh đừng giận ,thậm chí tôi còn nhầm Nguyễn Quang Lập với Nguyễn Khắc Phê, Khắc Phục
Gần đây đọc trên An ninh thế giới thấy có bài viết chửi Ngô Bảo Châu “Về sự sợ hãi” của một thằng bồi bút nào đó vô danh tiểu tốt , tôi cũng bực mính lắm muốn viết một bài phản biện cho nó biết thế nào là lễ độ . Một cậu phóng viên là quân của tôi khi còn đương chức bảo chú đọc bài của Bọ Lập trên Quê Choa chưa ? Tôi đáp chưa và về mở máy ra xem . Thật bất ngờ , một bài bút chiến tuyệt vời không thể có gì sâu sắc hơn . Từ đó tôi mê blog của Bọ Lập và cũng như Bảo Ninh, tôi tìm đọc mỗi ngày
Rồi tìm mua Kí ức vụn và Bạn Văn của anh đọc nghiến ngấu . Lâu lắm rồi không đọc sách báo in , toàn đọc trên mạng nay vớ được nguyễn Quang Lập mới thấy lại cái cảm giác ngày xưa mình mê đắm Goocki, Tolstoi, Sekhop …như thế nào
Lại kể chuyện đi lùng mua Kí ức vụn . Ra phố Đinh Lễ hỏi mấy hàng sách họ đều nói :Hết ! Mãi mới có một cửa hàng nói còn một quyển mừng rơn . Giá bìa ghi 45 ngàn họ chỉ lấy 40 ngàn , lại sướng rơn nhưng khi về đọc mất tám trang trắng trơn , hóa ra sách lậu anh Lập ạ . Tức quá lại đi tìm mua bằng được để đọc cho đủ tám trang khiếm khuyết đó.
Hôm mang sách về đúng hôm có trận đá bóng truyền hình trực tiếp giữa đội Man Xanh và Evơ tơn , mấy ông hàng xóm đến nhà mình reo hò. Một ông trẻ trông thấy Kí ức vụn là vồ lấy liền đọc nghiến ngấu chả thèm xem đá bóng nữa . Đọc một hồi rất nhanh cậu ta phán : Cái ông Lập này hay dùng cụm từ “con cà cưỡng” và “ngoảy đít” quá nhiều . Đến khi đọc mình thấy cậu này tinh thật nhưng có khi đấy lại là dụng ý của tác giả để tạo sự khác biệt . Cậu ta lại phán Bọ Lập viết tục thật và lôi ra đoạn mao của một cô có những hai xoáy . Tôi lại thấy hình như riêng phần tục, có dáng dấp của tác giả Huynh đệ một tác phẩm dịch nổi tiếng của Trung Quốc
Sự hấp dẫn không cưỡng nổi của Kí ức vụn khiến tôi tìm đọc Bạn Văn , Thế mới biết Nguyễn Quang Lập quen biết quá nhiều văn nghệ sĩ nổi tiếng . Mỗi ông chỉ hai ba trang viết thôi nhưng chấm phá đầy đủ tính cách của mỗi người với một văn phong dí dỏm đôi khi ác liệt nhưng khéo léo để họ không thể tự ái hay phàn nàn tác giả được điều gì cả . Chắc chắn một ngày không xa Bọ Lập sẽ tiếp tục có Bạn Văn tiếp theo vì còn nhiều tượng đài chưa được nhắc tới . Thú vị nhất là những chuyện không nói về một ông cụ thể nào như chuyện Nhà văn mê con trai chẳng hạn. Tôi đọc truyện này cho một cô bạn gái nghe làm cô này cười rũ cười rượi, cười chảy cả nước mắt vãi cả nước đái. He he he . Ấy là tôi bắt chước lối hành văn của Bọ Lập đấy. Rồi tôi đi tìm Những mảnh đời đen trắng in từ lâu lắm rồi . Tôi mò đến một hiệu sách cũ trên phố Bà Triệu. Ông chủ quán sách là một gã mọt sách, cổ kim đông tây cái gì cũng có miễn là phải xướng đúng tên sách hay tên tác giả, nếu không bị Lão mắng cho té tát .
Tôi đưa gã mảnh giấy ghi Nguyễn Quang Lập 1- Kí ức vụn, 2- Những mảnh đời đen trắng . Gã giương mục kỉnh Nguyễn Quang Lập à nhưng sách gì? Tôi chỉ hai cuốn ghi rõ ràng còn hỏi gì . Lão đi vào một lúc đi ra tay cầm quyển Những mảnh đời đen trắng đã úa vàng . Ôi sướng quá trời Bọ Lập ơi ! Quyền sách do nhà xuất bản Nghệ Tĩnh in những năm đầu đổi mới trên giấy đen giầy , ảnh Bọ Lập in ở bìa 4 mặt búng ra sữa . Về đọc, từng trang cứ lần lượt rơi khỏi gáy sách do để quá lâu ngày nhưng may không thiếu trang nào cả . Thật sướng . Thì ra từ ngày đó Bọ Lập đã dám phê phán cái chủ nghiã giáo điều định hướng xã hội chủ nghĩa thảo nào bị đánh bỏ mẹ . Kể ra cũng là một biểu tượng của lòng dũng cảm đi trước thời đại. Lạ! Bao thằng đi trước thời đại bị tiêu diệt thế mà Nguyễn Quang Lập bị đánh tơi tả vẫn tồn tại , ngày càng xù lông nhím chiến đấu quyết không chịu đi theo lề phải
Nhưng mà ông Lập ơi ! Quyển sách tôi mua được là sách nó ăn cắp của một thư viên nào đó dấu đỏ hình chữ nhật vẫn còn nguyên. Sau này nếu có bảo tàng Nguyễn Quang Lập, tôi xin biếu lại ông quyển sách này mà tôi mua với giá 150 ngàn đồng ngày 28-9-2011
Thân ái chào Bọ Lập
ATL
Tái bút : Xin hỏi thăm sau khi bị què vì TNGT hiện nay sức khỏe của Bọ thế nào, đang sống ở đâu , nếu ở Hà Nội thì có thể cho cụng li được không Hi Hi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét